130- THIỀN XUẤT HỒN LÀ CỦA
NGOẠI ĐẠO, KHÔNG ĐEM LẠI SỰ GIẢI THOÁT CHO CON NGƯỜI
(22:48) Như
chúng ta thấy có một loại thiền, gọi là Thiền Xuất Hồn, phải không? Nếu mà cái
người đó mà còn ý thức thì họ không có xuất hồn được đâu. Vì vậy mà cái người
mà tu thiền đó họ phải tưởng như là mình phải ngủ, rồi tưởng như là mình ở trên
đầu mình nó nứt ra một lằn, rồi nó xuất hồn từ đó do dùng cái tưởng của mình.
Vì vậy mà
cái giấc chiêm bao nó dễ thực hiện là khi mình ức chế cái vọng tưởng của mình,
tức là cái ý thức nó không có khởi niệm nữa. Thì lúc bấy giờ cái tưởng nó hoạt
động thì nó thành ra cái giấc mộng của người đó, được xem như là mình đã xuất hồn.
Và mình điều khiển bằng cái sự tu tập đó, cho nên cái giấc chiêm bao bằng cái sự
điều khiển mình chiêm bao.
Còn hiện giờ
mà quý Phật tử mà chiêm bao đó là tự động nó chiêm bao, chứ không phải là mình
điều khiển. Còn cái người tu Thiền Xuất Hồn thì người ta chủ động, người ta điều
khiển để cho cái ý thức của chúng ta ngưng, để cho các tưởng thức nó hoạt động,
nó trở thành cái giấc mộng người ta. Đương nhiên là người ta xuất hồn là người
ta đi chơi.
Vì vậy mà
nhiều khi người ta xuất hồn ra thì người ta đi đến những nhà này, những nhà
kia. Thì những cái sự kiện gì xảy ra, thì khi mà người ta trở lại bình thường,
tức là người ta hết chiêm bao đó, cũng như mình là tỉnh dậy đó, thì mình nói lại
cái việc xảy ra hồi mình xuất hồn đó, thì xảy ra rất đúng. Cho nên nói dường
như là mình có cái hồn, mình xuất hồn ra, chứ sự thật không phải đâu.
Đó là cái tưởng
thức của chúng ta giao cảm được, những cái điều mà chúng ta đã thực hiện điều
khiển được cái tưởng thức của chúng ta hoạt động đúng cách. Cho nên chúng ta thấy
được thực trạng của hiện tại, của cái hoàn cảnh đó, của những người mà mình muốn
biết.
Cho nên nó
cũng không hay ho gì hết, là đánh thức những cái tưởng thức của chúng ta hoạt động
mà thôi. Nó không giải quyết, cho nên những người mà tu Thiền Xuất Hồn, họ
không giải quyết được cái sanh, già, bệnh, chết. Họ không làm chủ được cái sự
đau khổ, tâm tham muốn và ác pháp trong lòng của họ, cho nên nó không giống đạo
Phật.
Vì vậy họ xuất
hồn để mà chơi, hoặc là xuất hồn để mà thể hiện những cái thần thông huyền bí
chơi, để mà gạt người, lừa đảo người. Thì cái điều kiện mà họ làm cho người ta
thích thú những cái thần thông đó, thích thú cái xuất hồn đó và đặt niềm tin
là: "Mình chết đi mình cũng xuất hồn được, thì mình bỏ thân này
thì vẫn còn cái phần hồn, cái linh hồn của mình, mình vẫn điều khiển nó đi tới,
đi lui chỗ này kia được và tái sanh cũng dễ dàng, không có rơi vào địa ngục". Thì
do đó họ cũng thích, họ tưởng tượng như vậy.
Nhưng mà sự
thật khi mà người chết rồi, thì cái tưởng thức nó cũng không còn. Cho nên cái
linh hồn mà họ tưởng ra đó, nó cũng không có, cho nên toàn bộ là nó hoại diệt sạch,
nó không còn có nữa đúng như lời đức Phật đã nói: "Không có một vật
gì còn có trong thân ngũ uẩn này cả".

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét