363- LUẬN ĐỐN NGỘ HAY ẢNH HƯỞNG BỞI KỲ NA ?
Một số Thiền
Sư sử dụng một phương pháp PHÁ CHẤP bằng cách không cho đệ tử chấp gì trên đời
bằng phương pháp Luận theo học thuyết Bất Nhị như sau :
“ Bất
sanh cũng bất diệt
Bất thường
cũng bất đoạn
Bất nhất
cũng bất dị
Bất lai cũng
bất xuất”
Trung Quán
Luận – Long Thọ
Nhưng
trong đoạn kinh Phạm Võng (Brahmajàla sutta) - Dìgha Nikàya chỉ ra 62 loại Tà
Kiến ngoại Đạo như sau :
“ Như
vậy, vì sợ chấp thủ, vì chán ghét chấp thủ, nên vị ấy không trả lời: "Đây
là thiện", cũng không trả lời: "Đây là bất thiện".
Khi bị
hỏi đến vấn đề này hay vấn đề khác, vị ấy dùng lời ngụy biện trườn uốn như con
lươn:
"Tôi
không nói là như vậy.
Tôi
không nói là như kia.
Tôi
không nói là khác như thế.
Tôi
không nói là không phải như thế.
Tôi
không nói là không không phải như thế".
Này các
Tỷ-kheo, đó là trường hợp thứ hai, y chỉ như vậy, căn cứ như vậy, một số
Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương Ngụy biện luận, khi bị hỏi đến vấn đề này hay vấn
đề khác, dùng những lời ngụy biện trườn uốn như con lươn.”
Và một
phương pháp Luận của Kỳ Na Giáo ( có trước thời Phật Gotama) cho Thiền sinh bằng
phương pháp Hoặc nhiên luận (Syatvada) -Tattvartha Sutra còn gọi là Phi quyết
đoán luận như sau :
Có;
Không;
Vừa có
vừa không;
Không
thể nói (không có không không)
Có, không thể
nói;
Không, không
thể nói;
Vừa có, vừa
không, không thể nói.
Phán đoán khẳng
định.
Phán đoán phủ
định.
Phán đoán khẳng
định kết hợp với phán đoán phủ định.
Không thể
nói ra được — không thể diễn tả được.
Kết hợp
giữa phán đoán 1 và phán đoán 4 ở trên.
Kết hợp
giữa phán đoán 2 và phán đoán 4.
Kết hợp
giữa phán đoán 3 và phán đoán 4
(Tattvartha
Sutra – Jainism – Kỳ Na Giáo)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét