136- TỤNG KINH PHÁP HOA CÓ
LỢI ÍCH KHÔNG?
(34:36) Phật
tử (chú Tâm): Mô Phật, con kính bạch Thầy. Dạ! Con kính thưa Thầy. Vừa
qua trong cái đoàn bốn huynh đệ của con, là quý vị có hỏi đến cái tụng kinh
Pháp Hoa thưa Thầy! Theo Thầy nói thì những cái kinh điển Đại Thừa là không phải
lời nói của Phật. Nhưng mà ở đây người ta tụng kinh Pháp Hoa, người ta thấy
cũng có rất nhiều lợi ích. Kính mong Thầy từ bi, hoan hỷ chỉ dạy cho chúng con?
Trưởng
lão: Về kinh
Pháp Hoa là một cái loại kinh tưởng của Đại Thừa mấy con. Cho nên mình tin vào
kinh đó. Mình tụng niệm mà mình thấy có cái hiện tượng gia đình mình được bình
an hoặc là những cái tai qua nạn khỏi. Thì thật ra bình an, tai qua nạn khỏi đều
do nhân quả. Nhưng mà tụng kinh này, mấy con khi mà tụng kinh thì mấy con phải
có làm một cái điều thiện, làm một cái điều tốt như thế nào, nó mới chuyển nhân
quả mấy con. Chứ không thể mà mấy con cứ làm ác rồi mấy con cứ tụng kinh này
đi, để cầu khẩn một cái điều gì thì không được. Mà chính những cái hành động tụng
kinh là khéo nhắc nhở mấy con thôi. Nhưng mà sự thật ra nó hướng dẫn cho mấy
con đi vào một cái bình an của tưởng mà thôi.
Thầy nói
"tưởng" không có nghĩa là mình tưởng bình an đâu. Mà cái lực của tưởng
nó tạo cho chúng ta có cái trạng thái bình an đó. Mà do cái hành động thiện của
chúng ta, do hành động nhân quả của chúng ta. Chứ không thể mà mấy con làm ác,
mà mấy con tụng kinh Pháp Hoa. Ví dụ bây giờ mấy con đi ăn trộm, ăn cướp của
người ta đi. Rồi mấy con tụng kinh Pháp Hoa cho đừng bị bắt ở tù, thì điều này
không có thể kinh Pháp Hoa làm cái điều đó được. Các con hiểu điều đó.
Cho nên cái
lợi ích này là do cái lợi ích của mấy con. Nghe người ta nói tụng kinh Pháp Hoa
là có lợi ích như thế này, thế khác thì mấy con cứ tụng kinh Pháp Hoa và mấy
con sống thiện. Thì cái sống thiện đó nó sẽ chuyển biến, nó sẽ thay đổi. Nó làm
cho gia đình của các con bình an, chứ không phải kinh Pháp Hoa. Nhưng mà nhờ
kinh Pháp Hoa tin tưởng đó, mà mấy con mới làm điều thiện, các con phải hiểu điều
đó. Không lẽ tôi tụng kinh mà tôi làm điều ác nữa sao? Không lẽ tôi tụng kinh
mà đi ăn cướp, ăn trộm của người ta nữa sao? Phải không? Mình nhớ rằng như vậy.
Cho nên do cái hành động thiện. Bởi vì luật nhân quả mà.
(36:57) Ở
đây cho nên đức Phật nói: “Các con tự thắp đuốc lên đi, ta không cứu khổ”.
Mà không lẽ kinh Pháp Hoa này tự cứu khổ mấy con được sao? Như vậy mấy con đi
sai cái lời của đức Phật dạy sao? Có phải không? Cho nên mấy con thấy được sự
bình an khi mà tụng kinh nó có hiệu quả, là mấy con phải nghĩ rằng cái hành động
sống của mấy con có thiện ở trong đó. Nhưng vì cái lòng tin của mấy con vào
kinh Pháp Hoa mà mấy con sống thiện. Nếu không có kinh Pháp Hoa này thì chắc chắn
mấy con sẽ làm ác. Những cái hành động đó mấy con có ngờ được. Nhưng mà chính
nhờ tụng kinh Pháp Hoa mà thực hiện được cái lòng thiện. Nhưng nó đâu có trọn vẹn,
bởi vì mấy con cầu tha lực. Cho nên mấy con có cái sự ỷ lại “Bây giờ mình tụng
kinh Pháp Hoa là được bình an”. Cho nên nó bình an chỉ một phần nhỏ nào thôi,
không có trọn vẹn đâu mấy con.
Đó, cho nên
vì vậy thật sự kinh sách Đại Thừa cũng đều dạy chúng ta đi vào chuyện thiện.
Nhưng mà cứu cánh cuối cùng để làm chủ sự sống chết thì nó không dạy chúng ta
được. Nó không biết cách nào mà dạy. Cho nên nhiều khi nó dạy chúng ta sống
trong cái tưởng.
Như bây giờ
các con thấy kinh bên Tịnh Độ dạy chúng ta niệm Phật: “Thất nhật nhất
tâm bất loạn chuyên trì danh hiệu A Di Đà Phật dữ chư Thánh chúng hiện tại kỳ
tiền”. Thì cái câu kinh Phật Di Đà đã dạy chúng ta như vậy, niệm Phật được
nhiếp tâm như vậy. Không ngờ khi chúng ta dùng câu niệm Phật như vậy là bị ức
chế tâm. Ức chế tâm nghĩa là ý thức chúng ta không khởi niệm. Không khởi niệm nữa
thì: “Thất nhật nhất tâm bất loạn loạn chuyên trì” mà, đâu có
niệm nữa. Do đó nếu mà mấy con nỗ lực tu thì mấy con thấy nó trở thành vô niệm,
nó vô niệm.
(38:32) “Tôi
không niệm mà tại sao trong đầu tôi cứ niệm Phật?”. Đấy! Mấy con thấy sẽ rất
nguy hiểm, là tưởng niệm. Mấy con tưởng rằng vô niệm là sẽ thành tựu, là sẽ chết
được thành. Nhưng mà sự thật ra mấy con thấy cảnh giới Cực Lạc đều là do người
ta vẽ ra, chứ đâu phải có cảnh giới Cực Lạc thật. Cho nên thí dụ như bây giờ mấy
con niệm tới cái chỗ đó, mấy con thấy hiện cái cảnh giới Cực Lạc Tây Phương. Đều
là do trong kinh nó diễn tả ra cảnh giới đó, chứ đâu phải có cảnh giới đó thật.
Không có cảnh giới đó thật đâu mấy con.
Một khi tâm
mấy con còn tham, sân, si mà ai dám rước mấy con vào cõi Phật, thì cái đất nước
của người ta còn gì? Mà trong khi mấy con không lo giảm tham, sân, si của mấy
con, mà chỉ lo câu niệm Phật để cho được nhất tâm. Mấy con thấy những người mà
niệm Phật họ có hết tham, sân, si không?
Có nhiều người
đang tụng kinh, đang niệm Phật mà nghe ở sau nhà bếp của mình đánh lộn: “Tao
mà không mắc tụng kinh niệm Phật là tụi bay chết”, có phải không? Không! Thầy
nói thật mà mấy con. “Tức quá mà! Bây giờ mình ngồi tụng kinh mà nó làm
rầm rầm ở đằng sau, thì thử hỏi, mình ngồi đây mình ngồi tụng yên không?”.
Cho nên vì vậy mà cái tâm mình nó còn sân đây mà. Thì thử hỏi ai dám rước mình
về cõi Cực Lạc được không?
Thầy ví dụ bởi
vì cái phương pháp đó nó không thể làm chúng ta ly dục, ly ác pháp sạch được,
nó chỉ ức chế ý thức. Cho nên mấy con thấy Thầy bảo mấy con, thực sự ý thức
chúng ta làm việc, chứ đâu phải diệt ý thức. Tâm bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự thì ngồi yên lặng. Im lặng cái đầu của chúng ta không niệm, mà khi có niệm
thì chúng ta tác ý. Mà tác ý tức là ý thức chúng ta làm việc chứ, cho nên ý thức
chúng ta không bị diệt.
Còn mấy con
không tác ý, mấy con cứ ngồi đây, mà như pháp môn mà Thiền xả tâm, biết vọng liền
buông. Có một niệm khởi ra buông liền, có một niệm khởi ra buông liền. Cái ý thức
có tác ý nữa không? Thì mấy con sẽ diệt ý thức mất rồi, thì mấy con sẽ lọt.
Cũng giống như một người mà nương vào hơi thở hoặc là nương vào câu niệm Phật.
Mà cứ niệm Phật để cho ý thức đừng có khởi vọng tưởng ra, thì lúc bấy giờ đó họ
sẽ lọt trong cái ức chế tâm của họ rồi. Cho nên họ lọt ở trong cái trạng thái của
bất động. Nhiều khi họ vì cái chỗ đó mà họ rơi vào Không Vô Biên Xứ Tưởng. Nó lọt
trong Không mấy con. Rồi họ tưởng rằng lọt ở trong Không đó là đúng sao mấy? Nó
sai mấy con.
(40:45) Bây
giờ Thầy nói thẳng, nói thật cho mấy con thấy, như cái Thiền sư Vũ Khắc Minh,
Vũ Khắc Trường chứ gì? Mấy con có nghe cái nhục thân của hai Ngài để lại, đất
nước Việt Nam chúng ta có hai cái nhục thân để lại rõ ràng mà. Đó là lọt vào
trong thiền tưởng Không Vô Biên Xứ mà không biết cách ra. Bởi vì vô đó mình vô
thì tự nó vô rồi, nó vô Không rồi, mà giờ ra thì không biết làm sao ra? Cho nên
không biết làm sao ra thì đến cái lúc nào đó thì nó phải bỏ thân thôi. Các con
hiểu không? Thì nó coi như là lọt trong cái trạng thái đó, trạng thái Không Vô
Biên Xứ thôi, không thể nào mà đi ra khỏi được. Cho nên từ đó cái thân nó chỉ
ngồi đó, nó chịu đựng đến một thời gian nào đó. Mà cái tâm mà không ra, thì nó
không hoạt động được. Nó không hoạt động được thì cái thân phải chết luôn.
Cũng như một
người nhập Tứ Thiền nó có 49 ngày, nghĩa là hơi thở không thở 49 ngày. Mà ngoài
49 ngày là cái thân phải diệt luôn, nó không thể nào mà nó cứu vãn được. Bởi vì
cái thân nó chỉ không thở được cái thời gian nó ở trong cái Định đó. Nó chỉ có
thời gian đó 49 ngày thôi, ngoài 49 ngày là nó không được. Các con thấy nó có sự
quy định rất rõ ràng, chứ không phải là muốn cái nào, được cái nấy đâu. Không
phải vậy.
Đó, cho nên
vì vậy mà trong cái sự tu tập nó phải cẩn thận, phải có người kinh nghiệm dạy
chúng ta. Cho nên vì vậy mà kinh Pháp Hoa nó có lợi ích, nhưng mà nó lợi ích rất
nhỏ mấy con, không lớn đâu. Lợi ích bằng cái thiện pháp của chúng ta mà thôi. Mấy
con hiểu được cái điều này thì mấy con thấy là kinh Pháp Hoa hay nói chung là tất
cả các kinh sách Đại Thừa, nó không có đường lối dạy chúng ta để làm chủ sự sống
chết. Không có đường lối dạy chúng ta ly dục, ly ác pháp, mà có cái đường lối cầu
cạnh tha lực nhiều. Tha lực nhiều trong kinh Pháp Hoa.
Thì kinh
Pháp Hoa là một cái loại kinh tha lực nhiều nhất. Ai cũng muốn gia đình mình
bình an, mạnh giỏi thì nên tụng kinh Pháp Hoa. Thì thật sự ra chúng ta thấy có
sự bình an, mạnh giỏi chứ không phải là không. Nhưng mà nó không phải là kinh
Pháp Hoa chuyển mà chính hành động thiện của chúng ta đã chuyển được cái đời sống
chúng ta được bình an. Bây giờ mấy con còn hỏi gì Thầy thêm nữa không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét